F3; thể chưa từng nh
EC;n thấy heo chạy!
Mặc d
F9; Lục Dĩ Ngưng chưa từng kết h
F4;n nhưng xung quanh c
F4; cũng c
F3; kh
F4;ng
ED;t bạn b
E8; đ
E3; lập gia đ
EC;nh, v
EC; vậy cho d
F9; c
F4; kh
F4;ng qu
E1; hiểu r
F5; nhưng
ED;t nhiều cũng biết một ch
FA;t về những việc phải l
E0;m.
Bạn đang xem: Ngôn tình ghen
Chụp ảnh cưới, đặt v
E1;y cưới, chọn địa điểm tổ chức h
F4;n lễ, gửi thiệp mời cho bạn b
E8; người th
E2;n... v
E2;n v
E2;n m
E2;y m
E2;y rất nhiều việc, nghe th
F4;i cũng đ
E3; thấy thật phức tạp.
Trước kia Lục Dĩ Ngưng đ
E3; từng tận mắt chứng kiến một người bạn của c
F4; v
EC; bận bịu chuẩn bị cho lễ cưới m
E0; gầy đi gần mười c
E2;n(*) chỉ trong v
F2;ng một th
E1;ng, vốn dĩ c
F4; c
F2;n nghĩ m
EC;nh cũng sẽ đi đến kết cục n
E0;y thế n
EA;n ngay cả thuốc bổ cũng đ
E3; chuẩn bị đầy đủ rồi, kết quả thực tế cho thấy, ho
E0;n to
E0;n kh
F4;ng c
F3; việc g
EC; cần c
F4; phải nhọc l
F2;ng.
(*) 10 c
E2;n b
EA;n TQ bằng 5kg
C1;o cưới đ
E3; được Đường Mộ Bạch cho người thiết kế dựa tr
EA;n số đo của c
F4; từ th
E1;ng trước, c
F4; chỉ cần mặc thử xem mặc c
F3; vừa hay kh
F4;ng l
E0; được——
Chẳng tr
E1;ch l
FA;c ấy tự nhi
EA;n anh lại gửi cho c
F4; ảnh chụp v
E0;i bộ
E1;o cưới rồi hỏi c
F4; c
E1;i n
E0;o đẹp hơn, chỉ l
E0; khi đ
F3; tuy rằng hai người đ
E3; l
E0;m l
E0;nh nhưng cũng chưa đến mức b
E0;n chuyện cưới gả, n
EA;n Lục Dĩ Ngưng cũng kh
F4;ng nghĩ nhiều m
E0; chỉ cho rằng anh đột nhi
EA;n t
E2;m huyết d
E2;ng tr
E0;o do bị ai đ
F3; k
ED;ch th
ED;ch m
E0; th
F4;i.
Vậy n
EA;n v
E0;i ng
E0;y trước h
F4;n lễ, khi Lục Dĩ Ngưng tận mắt nh
EC;n thấy bộ v
E1;y cưới được đặt trước mặt m
EC;nh, c
F4; đ
E3; sững sờ ước chừng mất khoảng hai ph
FA;t đồng hồ.
Ch
E2;n v
E1;y được thiết kế theo kiểu đu
F4;i c
E1;, một tầng vải lụa mỏng phủ từ eo xuống, tuy rằng kh
F4;ng được trang tr
ED; bằng kim cương đ
E1; qu
FD; nhưng vẫn c
F3; thể thấp tho
E1;ng nh
EC;n thấy
E1;nh s
E1;ng lấp l
E1;nh ph
E1;t ra.
Nh
EC;n qua liền biết bộ v
E1;y cưới n
E0;y c
F3; gi
E1; trị kh
F4;ng nhỏ.
Về phần thực đơn cho tiệc cưới, tất cả đều được Ph
F3; Uẩn một tay lo hết.
Cho đến v
E0;i ng
E0;y trước ng
E0;y cưới, việc duy nhất m
E0; Lục Dĩ Ngưng cần l
E0;m, cũng chỉ c
F3; chuyện nhỏ nhặt l
E0; ph
E1;t thiệp mời.
Đơn giản nhất v
E0; cũng kh
F4;ng tốt c
F4;ng sức nhất.
Bạn b
E8; v
E0; người th
E2;n của Lục Dĩ Ngưng cũng kh
F4;ng nhiều lắm, t
ED;nh ra cũng chỉ c
F3; hơn chục người, ph
E1;t xong vẫn c
F2;n được rảnh hơn nửa ng
E0;y.
Một ng
E0;y trước ng
E0;y cưới, Lục Dĩ Ngưng đến Spa một chuyến để chăm s
F3;c da.
V
EC; Khương Nại l
E0; ph
F9; d
E2;u n
EA;n c
F4; ấy cũng đ
E3; xin nghỉ hẳn hai ng
E0;y để đi c
F9;ng c
F4;.
Mọi chuyện đều diễn ra một c
E1;ch nhanh ch
F3;ng v
E0; thuận lợi, chỉ l
E0; khi thanh to
E1;n xong chuẩn bị ra cửa, Lục Dĩ Ngưng bất ngờ bắt gặp một người m
E0; c
F4; kh
F4;ng quen th
E2;n lắm.
Văn Tĩnh r
F5; r
E0;ng cũng ngạc nhi
EA;n khi nh
EC;n thấy c
F4;, một hồi l
E2;u sau mới l
EA;n tiếng: "Nghe n
F3;i ng
E0;y mai c
F4; v
E0; Tiểu Bạch kết h
F4;n
E0;?"
Với quan hệ giữa nh
E0; họ Đường v
E0; nh
E0; họ Văn th
EC; cũng kh
F4;ng c
F3; g
EC; kỳ lạ khi c
F4; ta biết được chuyện n
E0;y.
Lục Dĩ Ngưng liếc nh
EC;n c
F4; ta, "T
F4;i c
F2;n hai tấm thiệp mời, c
F4; muốn lấy kh
F4;ng?"
Tặng hoa: 2078
Chương trước Chương 1Chương 2Chương 3Chương 4Chương 5Chương 6Chương 7Chương 8Chương 9Chương 10Chương 11Chương 12Chương 13Chương 14Chương 15Chương 16Chương 17Chương 18Chương 19Chương 20Chương 21Chương 22Chương 23Chương 24Chương 25Chương 26Chương 27Chương 28Chương 29Chương 30Chương 31Chương 32Chương 33Chương 34Chương 35Chương 36Chương 37Chương 38Chương 39Chương 40Chương 41Chương 42Chương 43Chương 44Chương 45Chương 46Chương 47Chương 48Chương 49Chương 50Chương 51Chương 52Chương 53Chương 54Chương 55Chương 56Chương 57Chương 58Chương 59Chương 60Chương 61Chương 62Chương 63Chương 64Chương 65Chương 66Chương 67Chương 68Chương 69Chương 70Chương 71Chương 72Chương 73Chương 74Chương 75Chương 76Chương 77Chương 78 Chương tiếp theo
Tùy chỉnh
MÀU NỀN
Xám nhạt
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
MÀU CHỮ
Xám
Màu trắng
Màu tối
FONT CHỮ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UIRoboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
SIZE CHỮ
Chương 52: Cao H, ghen, trừng phạt
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Upload by
Chương 52: Cao H, ghen, trừng phạt
Edit: Tiểu Huyên Thời gia em gái Thời Yến
“Tống Tuyền!”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phương Niên vọt tới cửa hô một tiếng, nhưng chỉ thấy bóng chàng trai biến mất ở góc ngoặt.
“Haizz…”
Cô bất đắc dĩ than nhẹ.
Sau ngày hôm nay sợ là sẽ mất người bạn này rồi.
Cô đóng cửa lại, vừa quay người đã thấy Giang Ngộ đứng lên từ trên ghế.
Ánh mắt anh đen kịt nặng nề, môi mỏng khẽ nhếch, cười như không cười bước đến gần cô từng bước một.
“Ông xã…” Trong lòng cô bỗng nhiên dâng lên dự cảm không ổn.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Luyến tiếc cậu ta?” Người đàn ông nhẹ giọng hỏi.
Rõ ràng đang cười nhưng lại làm người phía sau lưng lạnh run.
“Không có.” Phương Niên lắc đầu thật mạnh.
“Còn thở dài.”
Anh căn bản không nghe cô phủ nhận, đã định tội xong.
“Chỉ là cảm thấy hơi có lỗi.”
“Có lỗi cái gì? Hối hận kết hôn quá sớm?”
Này này này… Cái tội danh này quá lớn rồi!
“Em không có mà! Ông xã đổ oan cho người ta.” Cô chu môi hờn dỗi.
“Không có?” Người đàn ông nói, kéo cô vào ngực hôn lên cánh môi non mềm kia, bàn tay to cũng không chút khách khí xoa nơi tròn trịa của cô.
“Ưm…”
Mấy ngày trống trải, sao có thể chịu được?
Lập tức Phương Niên mềm nhũn dựa vào ngực anh, mặc anh muốn làm gì thì làm.
Trong phòng khách ấm áp, một nam một nữ ôm hôn kịch liệt, trao đổi nước bọt, đầu lưỡi giao triền, đôi tay thăm dò cơ thể nhau.
Xem thêm: Hãy Cho Mình Một Niềm Tin Có Đáp An G Bay Đi Trú Đông, Ôn Tập Tv Lớp 3
“Ưm…”
Đầu tóc, quần áo Phương Niên đều rối tung, cô đang chuẩn bị thừa nhận thân mật của anh thì ai ngờ, hôn xong người đàn ông lại buông lỏng cô ra.
“Ông xã?” Đôi mắt cô ngập nước, khó hiểu nhìn anh.
“Anh ở trường quay đọc được tin tức của em, cực kỳ lo lắng…”
“Vâng.” Trong lòng cô ngọt ngào.
“Nhưng sau đó, trên đường trở về, anh bỗng nhiên hơi tức giận…”
Khi anh nói chuyện, lòng bàn tay thô ráp xoa môi cô, nhẹ nhàng vuốt ve.
“Em…”
Cô bĩu môi, vừa định giải thích thì ngón tay anh đã chọc vào, không cho cô cơ hội biện giải.
“Ở phim trường em cùng cậu ta mắt qua mày lại đã đành…”
Mắt qua mày lại?
Cô nào có?!
“Về nhà còn không an phận.”
Ngón trỏ và ngón giữa đè nặng đầu lưỡi cô gái, đâm thọc qua lại, khiến cái miệng nhỏ của cô bị kéo rộng, nước miếng chảy xuống theo khóe miệng, nhìn cực kỳ sắc tình.
“Ô…”
Cô đáng thương nhìn anh, mặt lộ vẻ tủi thân.
“Em có nhớ không, em là người đã kết hôn, em đặt chồng em ở chỗ nào?”
Đương nhiên là đặt trong lòng rồi!
Anh không nghe cô nói chuyện vì vậy Phương Niên dùng đầu lưỡi liếm ngón tay anh, nghiêm túc lấy lòng.
Cô gái yêu kiều mềm mại, bộ dạng nhu thuận lại ngoan ngoãn, khiến người nhìn thật muốn hung hăng bắt nạt.
Chỉ khoảng nửa giây, dục hỏa của Giang Ngộ đã càng tăng vọt.
“Lên sofa đi, anh muốn phạt em.”
Anh nói, rút ngón tay ra.
“Ưm…”
Trong miệng trống rỗng, Phương Niên không khỏi cảm thấy mất mát.
Đã được tự do nhưng cô lại quên mất lời muốn cãi lại, theo lời anh đi tới bên cạnh sofa, ngoan ngoãn ngồi xuống một góc.
Đợi chốc lát sau anh cũng đi tới, trong tay cầm vài thứ.
Chỉ liếc mắt qua hai chân Phương Niên đã mềm nhũn, một đợt dịch trong huyệt nhỏ trào ra.
Giang Ngộ bày đống đồ vật lên bàn, chỉ vào bộ đồ hầu gái hai màu đen trắng, ra lệnh cho cô: “Tự thay đi.”
“Vâng.”
Cô tự biết đuối lý, lại thèm khát anh, nào dám không nghe theo.
Vì thế cô vội vàng cởi quần áo và áo lót, mặc vào bộ nội y tình thú gợi cảm kia.
Bộ đồ màu trắng đen kinh điển, cổ chữ V trễ, trước ngực là dây cột đan xen, bên hông có tạp dề tượng trưng thân phận cùng với băng trùm đầu ren. Cả bộ quần áo mặc lên người Phương Niên khiến người đàn ông mắt sáng ngời.
Người vợ nhu thuận của anh đã không còn, trước mặt rõ ràng là một nữ hầu gái gợi cảm quyến rũ.
Mắt to chớp chớp, bầu ngực nửa lộ, quần lót dưới chiếc váy ngắn như ẩn như hiện… Cô đang quyến rũ nam chủ nhân đẹp trai.
Ánh mắt người đàn ông ngồi trên sofa càng thâm thúy hơn. Anh vỗ vỗ bên cạnh mình, nhàn nhạt nói: “Lại đây.”
“Dạ.”
“Không đúng,” người đàn ông lắc đầu, lạnh lùng nói: “Em phải gọi anh là chủ nhân.”
“Vâng, chủ nhân.”
Nữ hầu gái vội vàng đi đến bên cạnh anh, căng thẳng ngồi yên.
“Biết mình phạm sai lầm gì không?” Giọng người đàn ông uy nghiêm, ẩn chứa tức giận.
“Chủ nhân…”
Đôi tay nữ hầu gái xoắn vào nhau, động tác này khiến cho khối thịt trước ngực cô càng tràn ra nhiều hơn, mơ hồ còn thấy cả quầng vú.
Hai tròng mắt người đàn ông híp lại. Anh cầm lên chiếc cà vạt mới tinh, trói chặt hai tay cô gái về phía sau.
Kể từ đây, cô chính là vật sở hữu của riêng anh, tự do do anh khống chế, không có cách nào chống cự những điều anh làm.
Tay to phủ lên bầu ngực tuyết trắng trước mặt, anh vừa xoa vừa ra lệnh:
“Làm hầu gái, lúc chủ nhân có mặt, công việc của em chính là hầu hạ anh cho tốt, làm anh vừa lòng.”
“Vâng…”
Cô gật gật đầu, băng đô trên đầu cũng lắc lư theo, cả người xinh đẹp đáng yêu.
“Lúc chủ nhân không có mặt, mỗi ngày em phải canh giữ ở nhà, chờ anh về.”
Vừa nói, một bàn tay khác trượt vào trong váy ngắn của cô, cách quần lót xoa nắn âm hạch.
“A…”
Cô run rẩy, đùi theo bản năng co lại, kẹp chặt ngón tay anh.
“Nhưng em thế mà lại dám thừa dịp chủ nhân không có mặt, trộm ra ngoài ăn cơm với người đàn ông khác.”
Tốc độ tay nhanh hơn, trước sau cọ xát, anh không ngừng moi móc hoa huyệt cô, khiến cô dâng lên khoái cảm liên tục.
“A… chủ nhân… Em sai rồi.”
Cô yêu kiều rên rỉ, vú mềm bị trang phục hầu gái trói buộc chặt không ngừng phập phồng.