Đọc Truyện Ngôn Tình Vợ Ơi Yêu Lại Nhé, Vợ Ơi, Yêu Lại Nhé

Palatino Linotype

Bạn đang xem: Đọc truyện ngôn tình vợ ơi yêu lại nhé

Bookerly
Minion
Segoe UIRoboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text

Xem thêm: Viết Đoạn Văn Nghị Luận Xã Hội Hi Vọng Chọn Lọc Hay Nhất, Viết Đoạn Văn Nghị Luận Về Hi Vọng

Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Hai ngày sau.Buổi tối, Diệp Thành từ doanh nghiệp lái xe mang đến Sweet Happy đón vợ. Sắc mặt của anh rõ ràng hơi kỳ lạ.Ngồi bên trên xe, từ Lạc ngược lại biểu hiện vô thuộc thoải mái, y như người tặng kèm "Ba bé sói" mang đến Diệp Thành vào giữa trưa không bắt buộc là cô.Diệp thành thật ra cũng chưa hẳn là chưa từng bị ghẹo như thế. Anh từng được người ta khuyến mãi bao, tặng kèm người, đủ loại, nhưng mà các hành động gợi cảm trần trụi này đang càng có tác dụng anh thêm chán ghét, bi đát nôn.Còn cơ hội này...đối tượng lại chính là vợ anh....Sắc khía cạnh Diệp Thành khá đỏ, anh thật sự không muốn thừa nhận, anh bởi vì chút chọc ghẹo của từ Lạc nhưng mà suốt trường đoản cú trưa cho tới giờ, tinh lực dồi dào vô biên, vào đầu toàn là hình ảnh không lành mạnh.Diệp Thành không vội lái xe, mà quay đầu nhìn từ Lạc, hỏi: "Bao....là em nhét cho anh hả?"Từ Lạc nhịn cười, "Ừ, rồi sao?"Diệp Thành một phân phát lôi trường đoản cú trong túi của áo lấy ra loại bao *** ** kia vậy trong tay, "Lạc Lạc, ý em là....''Từ Lạc choạc tay cầm cố lấy loại bao được đóng gói không thiếu thốn trong tay Diệp Thành, cần sử dụng miệng cắn một cái, xé bao ra.Diệp Thành quan sát cô dùng miệng mở bao, chỉ cảm giác lửa dục trong người bắt đầu nhen nhóm. Anh cơ hồ đã nhận ra được hỏa dục dần cháy đùng đùng mọi người."Em phía trên là...." Giọng anh khản đặc. Chỉ có fan ngốc mới không sở hữu và nhận ra, anh bây giờ muốn mẫu gì.Từ Lạc nhíu mày, bỗng dưng sinh ra một chút ít ý niệm tà ác cùng với Diệp Thành.Cô sẽ làm cho người đàn ông này vùi sâu vào dục vọng, dùng sức trêu chọc anh, nhưng mà chỉ để anh nhìn, không cho anh ăn.Hình như siêu thú vị.Khóe môi cô tương đối cong lên, tự nhiên nói với Diệp Thành, "Chồng à, dây sống lưng anh hơi không sạch kìa!"Dứt lời, nhân lúc Diệp Thành vẫn còn chưa kịp phản ứng, choạc bàn tay thon bé dại trắng nõn sờ cho tới dây sườn lưng của Diệp Thành, tiếp đến trong ánh nhìn kinh ngạc của anh, ngón tay cô hối hả cử động.Lạch cạch một tiếng. Dây sống lưng bị tháo dỡ ra.Diệp Thành từ bây giờ sắp nhịn đến nổ tung. Bị cô vợ bảo vật ghẹo cho như vậy, dục vọng của anh cơ hồ sắp dìm chết anh rồi.Từ Lạc quan sát phản ứng của Diệp Thành, cười tà mị, "Eo ơi, em không cẩn trọng làm tuột dây lưng của anh rồi, em xin lỗi, anh tự sở hữu lại nhá."Mắt Diệp Thành lộ ra chút khẩn cầu. "Vợ ơi..."Từ Lạc dễ chịu dựa vào ghế, thở dài, "Sao đó?"Diệp Thành ghé bạn qua, "Cho anh làm cho một lần, được không?"Từ Lạc hừ dịu một tiếng, sau đó cầm chiếc bao kia hua hua trước phương diện Diệp Thành, nói: "Được thôi, dẫu vậy trước hết, phải vấn đáp em mấy vấn đề."Diệp Thành cần sử dụng sức gật đầu, "Được, được, em cứ hỏi.""Trưa nay, lúc chàng trai kia ở cửa hàng xin wedchat của em, anh....có yêu cầu ghen không?"Diệp Thành ghi nhớ lại, thời gian trưa khi đến quán của vợ, nhìn thấy một màn thương hiệu hot boy làm sao đó sẽ tán tỉnh bà xã mình, anh điên lắm chứ, dẫu vậy đường mặt đường là tổng tài một tập đoàn lớn, anh sao hoàn toàn có thể ghen tuông lồng lộn. Vậy phải chỉ hoàn toàn có thể nhẫn xuống.Bây giờ, mặc dù thừa nhận bạn dạng thân mình rất ghen, thì có chút ngượng ngùng, nhưng trường hợp nguy cấp như thế này, đề xuất gì loại sĩ diện nữa chứ? Anh thẳng đào móc lời trong tim ra, "Ừ, anh ghen, cực kỳ ghen, trong lòng giận dữ lắm.""Tại sao anh khó chịu?"Diệp Thành gặm răng, tự nhiên ôm chặt rước Từ Lạc, "Vì em là của anh!"Nụ mỉm cười Từ Lạc thư thả tăng lên.Diệp Thành tất cả chút không vui, "Người không giống cứ ước ao ngấp nghé em, anh đương nhiên sẽ tức giận ghen tuông, em là của bản thân anh, anh cấm đoán phép bất kỳ tên đàn ông nào ôm mộng tưởng cùng với em, sau đây wedchat của lũ ông lạ, em ko được thêm."Từ Lạc dẩu môi, "Chồng em vượt bá đạo."Chân mi Diệp Thành kéo lên, "Anh mặc kệ, em không dễ gì mới quay trở về bên anh, anh đề nghị trông em thật kỹ tuyệt đối sẽ không cho người khác cướp em. Ngay cả hô hấp của em, cũng không thích cho ngẫu nhiên thằng đàn ông như thế nào ngửi được."Từ Lạc ghé vào hôn dịu môi anh một cái, "Chụt." Cô nói: "Được, rồi anh lái xe đi."Diệp Thành hôm nay đã thả lỏng Từ Lạc, mà lại cũng không lái xe, anh vẫn dỗi cô rồi.Từ Lạc biết chồng cô nhịn cạnh tranh chịu, sắp tới hỏng đến nơi, cô thỏa mãn đắc ý lại kéo ra một lắp thêm nho bé dại từ trong túi đeo của cô, lén nhét vào dây sườn lưng đang bị cởi của Diệp Thành. "Cho anh."Diệp Thành xoạc tay mang ra, nhằm trước mắt nhìn. Là 1 tấm thẻ phòng khách sạn tình nhân đẳng cấp."Em vẫn đặt một chống ở khách sạn tình nhân," Thanh âm từ bỏ Lạc cất cánh bổng mềm mịn tự hỏi: "Anh nói xem, em yêu cầu cùng sinh sống với ai tối nay?"Lời từ Lạc vừa dứt, Diệp Thành đang khởi rượu cồn xe, lao đi.Từ trong quán, Ngọc Thảo vừa đi ra, tay xách theo hai ly trà sữa, cô vừa ra cho ngoài bãi đỗ xe, chỉ bắt gặp một dòng xe đua thể thao xa hoa đỗ sinh sống bãi, vào nháy mắt....lao như thương hiệu bắn.Tại khách hàng sạn.Trên tầng 6, hai vợ ông chồng Diệp Thành trường đoản cú thang lắp thêm đi ra mang đến trước căn nhà mà từ Lạc đặt trước.Quét thẻ một cái. "Cạch." ô cửa phòng người thương được mở ra.Diệp Thành kéo trường đoản cú Lạc gấp rút vào mặt trong. Vừa vào chống đã gấp rút đóng chặt cửa ngõ lại.Lúc từ bỏ Lạc còn chưa kịp phản ứng, Diệp Thành sẽ đè cô sinh hoạt ngay trên cửa, nụ hôn liên tiếp nặng nề đáp xuống không ngừng.Triền miên quấn mang nhau, tương đối thở của hai con tín đồ trở yêu cầu gấp gáp, hừng hực.Đôi nam nữ giới như chịu đựng đựng rất lâu hành hạ của dục tình, sau khi xác thực ái ý cùng với đối phương, cả nhị trong tình mê ý loạn, hận cần yếu làm các hơn, yêu nhiều hơn."Thành...Chờ...chờ một lát." từ Lạc hổn hển cướp lấy không khí hotline anh."Hửm..." Thanh âm của Diệp Thàn sẽ khản đặc, anh đã trọn vẹn đắm chìm ngập trong ngây ngất, anh hôn lên cổ, lên gáy, lên men bờ ngực còn không lộ không còn của từ Lạc, nhị ta sờ, nắn ôm rồi mân mê không còn tầng nấc da thịt của cô."Tới....tới giường được... Không?" tự Lạc bị anh hôn toàn bộ cơ thể vô lực, nói cũng ko trơn chu."Muốn quyến rũ anh?" Diệp Thành hung hăng cắm nhẹ vào một trái đào chín của trường đoản cú Lạc, "Bảo bối, em càng ngày, càng hư?"Từ Lạc cô hết sức, túm cà vạt của anh, "Không...thích?"Khóe môi Diệp Thành câu lên, "Không phải không thích, nhưng mà là anh thích ước ao chết đi được."Dứt lời ôm bổng cả thân thể của từ Lạc, tiếp cận giường, để cô lên chóng lớn.Nhìn khắp căn phòng, Diệp Thành thoáng dòng kinh ngạc, anh hết sức chói mắt.Trên giường, hàng vạn cánh hoả hồng được rải lên, ngôi nhà được lắp ráp phóng khoáng xa hoa, lẫn thêm mùi và ngọt ngào như tất cả như không.....Trong lòng Diệp Thành xúc đụng vô cùng, nhì tay anh chống xuống, mặt đương đầu với tự Lạc, "Em sắp xếp các chiếc này bởi vì anh sao?"Từ Lạc ko vui, bốc một nuốm cánh hoa hồng ném vào mặt anh, "Em thích do đó đấy."Diệp Thành thở sâu một hơi, mau lẹ cởi áo khóa ngoài của mình, cởi luôn luôn áo sơ mi đang phủ quanh thân thể cường tráng của anh. Cỗ dạng bao gồm bao nhiêu là mê người.Cả tín đồ Từ Lạc ở trên hầu như cánh hoa hồng, khuôn phương diện trắng nõn của cô ấy cũng vì màu sắc đỏ tươi của hoả hồng phản chiếu lên nhưng án lên hồng nhạt, thoạt chú ý càng mê người kiều diễm, xinh đẹp, quyến rũ, "Em từng coi rất nhiều phim ngôn tình, đàn họ hay làm cho như vậy, nhìn thôi đang thấy chua rồi, nên cũng muốn làm như vậy.."Diệp Thành lại bước hai chân qua tự Lạc, thẳng đè cả thân thể bản thân trên người bà xã của anh, "Vợ yêu thương à, anh say đắm lắm."Từ Lạc quan sát biểu cảm Diệp Thành, thấy khuôn mặt anh ngay sát kề, cười cợt tà mị, tay xoạc xuống phía dưới của anh.Đến khi Diệp Thành dấn ra, thì ngón tay của trường đoản cú Lạc vẫn câu bên trên thắt lưng của anh, "Chồng à, từ bỏ cở, xuất xắc là em buông tay?"Giọng Diệp Thành khàn khàn, hiển nhiên đã chìm sâu trong dục vọng, "Vợ yêu thương em nói xem?"Từ Lạc rất rõ ràng ràng, phòng này đang đặt rồi tự sắp tới xếp, sẽ không trả lại được nữa."Em không cần trả phòng đâu."Từ Lạc hừ lạnh, "Nhưng mà, điều này là...quẹt thẻ của anh ấy đấy, vả lại.... Cực kỳ đắt!!"Diệp Thành thẳng hôn táo tợn lên môi từ Lạc một cái, giống hệt như đang trừng phạt, "Không sao, nếu em thích, hằng ngày anh vẫn để em trét thẻ của anh một lần để làm chuyện này, vậy thì còn điều gì khác bằng nữa."Từ Lạc bị anh hôn hít mọi cả người, ngứa không nhịn được cười. Cả hai vợ chồng lập tức trù trừ xấu hổ dính vào nhau, quần áođax lột thật sạch từ bao giờ. Ngay cả mền cũng trở nên ném qua một bên.Diệp Thành từ bây giờ như sói đói nhào vào thân thể mềm mại và mượt mà người phụ nữ của anh, từng chút, từng chút chăm lo cô, cơ hội hung hăng như trừng phạt, thời điểm lại ôn nhu như thương cảm bảo vật."Ưm...a...! ông xã ơi nhẹ chút..." trường đoản cú Lạc khắp cơ thể đỏ lựng, nhị tay bấu chặt đóng vai anh, thở dốc...Diệp Thành cúi đầu hôn sâu trường đoản cú Lạc, không nhằm cô van xin, từng phản nghịch ứng của cô ý càng làm anh hưng phấn, rực rỡ tỏa nắng hơn..Mỗi lần cô xin anh, anh lại hôn cho nỗi cô không chống cự nổi, rồi lại xoay người đổi tứ thế....Ra vào, lên xuống do dự mệt, mồ hôi nhỏ tuổi theo thái dương, Diệp Thành triền miên âu yếm vợ mình, càng lúc càng nhanh, càng thuần thục, bao lâu rồi anh mới lại được hạnh phúc vui mắt như vậy."Aaa....Thành, chồng ơi...em...yêu anh" trường đoản cú Lạc khẽ rên...người bầy ông này, năm năm lên nệm với cô biết bao nhiêu lần, tuy vậy lần này cô bắt đầu chân bao gồm được anh yêu thương bằng cả thân xác lẫn tinh thần..."Aaa....Chồng...ơi!!" thời gian Từ Lạc chìm trong hoan ái của anh, vui mừng hạnh phúc không chịu nổi mà ngất xỉu đi, cô chỉ loáng thoáng nghe anh thì thào."Lạc Lạc, bảo vật của anh, vợ yêu của anh, cảm ơn em vì đã đến bên đời anh, cho anh một tình yêu niềm hạnh phúc như thế.Anh cảm ơn em, vì đã mang lại anh cơ hội để yêu lại em một lượt nữa, lần nữa, và các lần khác nữa cho tới hết cuộc đời này..."Từ Lạc nhắm mắt, chìm vào mộng đẹp, hạnh phúc lúc này cô đang có cho đến nửa đời còn lại, cô dùng 5 năm nhằm đổi, chắc rằng đáng...Diệp Thành nhìn dáng vóc của trường đoản cú Lạc, anh thỏa mãn nhu cầu cười mang lại ngọt ngào."Anh đã từng có lần là niềm nhức của em, tuy nhiên, từ giờ trở đi, anh đang là niềm hạnh phúc của em, mãi mãi." Diệp Thành từ bỏ nói cùng với lòng bản thân như thế.Ôm trọn người đàn bà của anh vào ngực, anh cũng khẽ nhắm mắt, lỏng lẻo chìm vào giấc ngủ.Trong phòng, cánh hoa hồng tối tăm tung bay đầy trời.Giống như ngày xuân đã xoay về!!................Hoàn chủ yếu Văn.................Lời tác giả:"Hoàn chủ yếu văn rồi mọi người ơi, còn phần ngoại truyện, đang là phần cầu hôn lại lần nữa của anh công ty với chị công ty nhé. Diễm cũng trở thành viết cả phần của những cặp phụ nữa nha..Lưu ý là phần ngoại truyện, Diễm vẫn đã viết tiếp sau phần chính văn nhé!Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện của Diễm, tuy vậy không được xuất xắc bằng các bộ khác, tuy vậy được mọi fan động viên, Diễm vui lắm luôn.Chúc chúng ta đọc truyện vui vẻ. Moa..moa..mọi người."
*
Nguồn ảnh: PinterestBệnh Viện X. SAPA. Lào Cai.Khoa Sản.Trong phòng, từ Lạc đã ngồi chờ tác dụng từ bác Sĩ."Cô Từ, cô mang thai rồi."Bác Sĩ quan sát cô nói.Từ Lạc nhìn bác sĩ mỉm cười yếu ớt. "Bác Sĩ, tôi có thai sao?"Bác Sĩ gật đầu. "Đã tám tuần rồi!" tiếp nối đưa bạn dạng siêu âm đến Từ Lạc xem. Ông nói tiếp."Đây là hình ảnh siêu âm của cô, mẫu bóng bởi hạt đậu kia chính là thai nhi còn chưa thành hình, nó mới chỉ có trái tim thôi. Siêu nhỏ."Từ Lạc sửng nóng một chút, ngón tay làm việc trên bức ảnh nhẹ nhàng trượt qua, vẻ phương diện nghiêm túc, "là con tôi thiệt sao?""Ừ," vị bác bỏ sĩ lên tiếng.Từ Lạc xúc động. Vào bụng cô và đúng là đã bao gồm một bào thai rồi. Cô bao gồm con cùng với hắn rồi.Nhưng, quan tâm đến một lát, khía cạnh cô bỗng nhiên trở nên tái nhợt..cô gắn thêm bắp.."bác sĩ, rất có thể phá bầu không?"Vị bác bỏ sĩ cau mày, ông đẩy đôi mắt kính ngay ngắn lên sóng mũi rồi nói. "Cô Từ, thật xứng đáng tiếc, ở dịch viện công ty chúng tôi không bao gồm lệ đó. Ráng nên, cô buộc phải đi chỗ khác nhằm giải quyết."Bác sĩ tiếp nối còn nói không ít lời khuyên răn nhủ, nhưng kể từ Lạc lại không hề tâm trí cơ mà lọt vào tai phần lớn lời đó. Cô cố kỉnh giấy khôn xiết âm, xin chào ông một chiếc rồi đẫn đờ đi tới cửa dịch viện.Bác Sĩ chú ý theo bóng hình của từ Lạc. Ông lắc đầu. "Giới trẻ bây chừ sao lại phóng bí quá..."Bên ko kể đông nghịt, một mảnh náo nhiệt. Khía cạnh trời buổi chiều vẫn đang còn chút gay gắt, chiếu tới bạn ta đi đứng đổ mồ hôi, trong thâm tâm hốt hoảng.Từ Lạc âm thầm sờ vào chiếc bụng bằng phẳng của mình, cô vo tròn tờ khôn cùng âm lại lạng lách vào thùng rác. Cố định không thể để cho hắn biết. Hắn kia đó là Diệp Thành, ông chồng của cô.Đứng sống ven đường, cô như một kẻ ngớ ngẩn đứng ngây ngô ra, hồi lâu, chung cục cũng trả hồn, chạng tay bắt taxi về nhà.Bất quá nghĩ đến, lòng cô chua chát, nơi đó cũng gọi là công ty sao? cũng chính vì qua hôm nay, cô sẽ ảnh hưởng hắn đuổi khỏi nhà..........Đến cửa biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang xuống xe, cô chậm chạp mà đi từng bước vào phía bên trong biệt thự. Vừa vào cửa, vẫn thấy Diệp Thành lẹo tay sau sống lưng đứng sống trước cửa sổ, trên tay vẫn kẹp một điếu thuốc, một bộ như bao gồm điều suy nghĩ."Về rồi?" Âm thanh của hắn vẫn lạnh lùng như cũ.Từ Lạc ở trên ghế sôpha ngồi xuống, "Ừm."Diệp Thành trầm mặc hồi lâu, "Lúc như thế nào cô mới dọn ra?"Trái tim tự Lạc khẽ run, nhức nhói, xúc cảm khó phân tích và lý giải được nghẹn ứ đọng ở cổ họng, ko nói ra lời.Diệp Thành dập tắt điếu dung dịch trên tay, hắn nói. "Tâm Nhã tương lai về nước, sẽ ở nơi này. Tôi không hi vọng chính vì có sự lâu dài của em khiến cho cô ấy tủi thân, em gọi chứ?""Hiểu loại đầu của anh", cô rủa thầm trong lòng.Từ Lạc thở gấp, nghỉ ngơi trên sô pha, trải mình thành chữ đại. Hình như như vậy là rất có thể thoải mái tâm tình.Trầm mang hồi lâu, cô mỉm cười khẩy mà nói, " Diệp Thành, Diệp đại tổng tài, anh chính xác là dư tiền, lại thiết lập cho bảo vật của anh cả căn biệt thự nghỉ dưỡng cao cấp xa xỉ ráng này, cũng quá dễ dàng đi?"Ánh mắt của Diệp Thành mát mẻ ở trên người Từ Lạc quét qua, hắn nói. " Tôi cũng có thể mua mang lại em, chỉ cần em đưa ra."Từ Lạc chuyển tay chống đầu, cô cười cợt chua chát.Hóa ra, Lưu tâm Nhã kia bắt đầu là bảo bối của hắn, còn cô, tuy là vk hợp pháp, là chánh cung, tuy vậy lại bị coi như hàng phá giá. Sài ngán thì ném ?
Cô nằm dài trên sô pha, trong góc nhìn xẹt qua một tia tự giễu.Cô chính xác là tự mình đa tình mà, tự nhiên và thoải mái thêm cả kịch bản cho mình.Trước đây, Diệp Thành không lạnh nhạt mà chú ý cô một cái thôi, cô ngay tức thì hận không thể ở trên giường mà tạo nên hắn niềm phần khởi điên lên. Hắn dẫn cô ra quốc tế du lịch, cô liền cho rằng tình yêu cho gõ cửa, ngày ngày cô đầy đủ kiểu chụp ảnh show ân ái, đăng mong cháy face book. Hắn thuận tay khuyến mãi ngay cô một món quà bé dại thôi, cô tức tốc trân quý còn rộng là bảo bối.Đúng là đủ ngây ngô xuẩn.Từ Lạc hít hít mũi, trên mặt bình tĩnh, ngón tay gõ dịu trên đệm ghế sô pha.Nhớ tới cái ngày lễ hội tình nhân khi đó, cô chuẩn bị một ngày dài để chúc mừng thuộc hắn, nắm mà hắn xuyên suốt đêm không về. Buổi tối đó nhân tiện tay mở weibo của Lưu trung khu Nhã ra, dòng cập nhật kèm thêm tấm ảnh Diệp Thành ông xã cô cùng cô tình nhân ôm nhau thắm thiết dưới ánh nến. Lãng mạng ngọt ngào và lắng đọng không hết. Cô lúc đó, chú ý tấm hình một cái cười khổ.Có lẽ, cùng với cô cơ mà nói, thời gian 5 năm ở bên Diệp Thành, cùng với cô là trân bảo vô giá. Nhưng với hắn thì ko là gì cả.Âm Thanh của Diệp Thành càng lạnh lẽo nhạt, " vậy em ao ước thế nào?"Từ Lạc hít một tương đối thật sâu, nhắm hai con mắt đã nhòe đi, cô nói " Anh muốn ly hôn buộc phải không? Được, tôi đang ly hôn cùng với anh."Ánh mắt nghi ngờ của Diệp Thành quăng tới cô, hắn không ngờ, lần này cô lại gật đầu đồng ý nhanh như vậy.Từ Lạc chú ý Diệp Thành. Cô nói nhỏ.."anh nghi loại gì, tôi cho dù sao cũng chẳng phải fan anh yêu. Tôi ly hôn với anh không tốt sao? "Ánh mắt Diệp Thành trực tiếp tắp nhìn cô, thâm nám sâu khó lường.Từ Lạc nén lại nhức xót vào lòng, cười cợt yếu ớt, để lộ cái răng khểnh duyên dáng. "Dù sao anh cũng yêu trung khu Nhã. Người đi không còn đời cùng với anh là cô ta. Vậy thì tôi chả tất cả lí vị gì nhưng mà ở lại mặt anh nữa. Tương lai tôi vẫn dọn đi. Chúng ta đường ai nấy bước."Như vậy sẽ tốt. Không có ai nợ ai cả.

Đọc Truyện

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *