Truyện ngôn tình cô uống thuốc tránh thai, chương 33: uống thuốc tránh thai

Đuổi bạn đi xong, Tống Gia Thành rốt cuộc chịu đựng đựng ko nổi, hắn nhìn Đỗ Khanh một cái, trong lòng thật sự không biết nên an bài xích cô ngương này như thế nào.

Bạn đang xem: Ngôn tình cô uống thuốc

Hắn vốn dĩ đang bị bệnh, phía trước ráng gượng lên niềm tin giằng co lâu như vậy, đang tới cực hạn, từ bây giờ đã sắp không gia hạn được bốn thế ngồi đoan chính.

Đỗ Khanh chú ý ra hắn ko thoải mái, chần chờ một lát, mở miệng to nói: “Tôi là đại phu, trong bao cũng mang theo ít nhiều thuốc hay dùng, giả dụ anh ko ngại, tuyệt thử để tôi quan sát xem?”

Theo lý thuyết Tống Gia Thành hẳn bắt buộc cự tuyệt, hắn là con trai vợ cả độc nhất vô nhị của Quốc công phủ, chị ruột cũng là phi tử vào cung, thông thường ăn, mặc, ở, chuyên chở đều đề nghị phòng bị, thuốc khi uống vào miệng cũng chỉ tin sử dụng thuốc ngự ý kê, chỉ hại bị tín đồ khác mưu hại.

Hơn nữa Đỗ Khanh là đại phu chăm giúp phụ nhân sinh sản, cũng không tốt nhất định có thể trị căn bệnh thương hàn của hắn.

Chính là trù trừ vì chiếc gì, hắn đối với Đỗ Khanh bao gồm một loại lòng tin không rõ, cô vừa mở miệng, Tống Gia Thành chỉ lần chần hai giây, liền gật đầu đồng ý đồng ý.

Thấy Tống Gia Thành thỏa mãn nhu cầu để mình trị liệu, Đỗ Khanh hối hả tiến lên đỡ tín đồ nằm xuống giường.

Khi ngón tay của Đỗ Khanh va vào trung y mỏng manh, thân thể Tống Gia Thành cứng đờ trong nhị giây, âm thầm tự an ủi bạn dạng thân buộc phải làm thân quen trong một lát, hắn new nương theo sức lực trên tay cô để nằm lại trên giường.

Nhưng ngoài ra chưa chờ hắn thả lỏng, bàn tay của Đỗ Khanh lại dán lên trên trán hắn.

……

Thấy Tống Gia Thành cũng chính vì động tác của chính bản thân mình mà sợ hãi tới mức sắp nhảy dựng lên, Đỗ Khanh tất tả giải thích: “Tôi chỉ là ao ước kiểm tra coi anh gồm phát sốt hay không thôi, tôi không sở hữu nhiệt kế, chỉ rất có thể dùng phương án này đô ánh sáng cơ thể.”

Tuy rằng băn khoăn nhiệt kế là vật dụng gì, nhưng chính vì Đỗ Khanh giải thích, thân thể Tống Gia Thành sẽ ngồi dậy một nửa, ở đầu cuối lại nằm xuống lần nữa.

Bàn tay đáp trên trán Tống Gia Thành một lát, Đỗ Khanh liền thu hồi tay.

“Hơi phân phát sốt, bất quá không phải sốt cao, tôi đến anh uống ít thuốc, anh chưa bao giờ dùng thuốc kháng sinh, dùng thuốc này có thể rất nhanh sẽ sở hữu hiệu quả.”

Đỗ Khanh mang ra mấy các loại thuốc mỗi ngày cô tải ở tiệm thuốc tp Vân trước đó, hỏi rõ căn bệnh trạng của Tống Gia Thành xong, cô xuất hiện thêm ba lô lấy thuốc cảm mạo thanh nhiệt cho hắn.

Thuốc này đề nghị uống cùng với nước ấm, nhưng mà nước trà trong phòng Tống Gia Thành vẫn lạnh, mẫu này tạo nên Đỗ Khanh hơi vì dự.

Muốn nước ấm thì khẳng định phải kiếm tìm Tống Hải phương pháp vách đi lấy, dẫu vậy như vậy có thể làm lộ thân phận của cô.

Xem thêm: Đường đua của niềm tin lớp 4, đọc hiểu bài niềm tin lớp 4 năm 2022

Tống Gia Thành liếc mắt một chiếc liền nhìn ra phiền óc của Đỗ Khanh, hắn chú ý gói thuốc nhỏ tuổi cô núm trong tay, một gói nho nhỏ, thoạt nhìn hẳn là thuốc viên, dùng ngữ khí thanh thanh nói: “Cô chuyển thuốc mang đến ta, ta uống được, không đề nghị nước ấm.”

Nghe Tống Gia Thành nói như vậy, Đỗ Khanh không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, tất tả xé gói dung dịch ra, đưa cho hắn.

Vốn Tống Gia Thành còn tưởng thuốc trong tay Đỗ Khanh là dung dịch viên, hắn bị bệnh mấy ngày như vậy, các loại dung dịch nước, dung dịch viên cũng uốngkhông ít, vẫn luôn không thấy hiệu, cho nên vì thế mới bảo cô gửi qua uống dung dịch không đề nghị nước.

Cầm thuốc trên tay, Tống Gia Thành mới phát hiện nay thuốc của Đỗ Khanh cực kì nhẹ, ráng ở trong tay còn ko nặng bởi một viên thuốc.

Đổ cả túi thuốc vào trong miệng, vị giác một cảm nhận được một vị đắng cay kỳ lạ, Tống Gia Thành liền nhịn ko được nhăn mi lại.

Thuốc này tuy rằng có hương vị tốt hơn dung dịch ngự y kê đến hắn một chút, nhưng chung quy vẫn chính là dược vật, tự nhiên cũngrất đắng.

Thấy hắn đổ hết thuốc vào vào miệng, Đỗ Khanh vội vàng xách ấm trà trên bàn rót mang đến hắn một ly nước sôi để nguội.

Uống nước lạnh vào, rốt cục thuốc đã xuống bụng hết, Tống Gia Thành ngước đầu nhìn Đỗ Khanh một cái, hai hàng lông mày đẹp nhất vẫn nhíu chặt.

Hắn sẽ ốm, bây giờ lại là nửa đêm, thân phận Đỗ Khanh lại cấp thiết để những người khác biết, mong mỏi an bài xích cô tới nơi khác cũng ko được.

Nhưng nếu mặc thây cô hóng ở vào phòng, lũ họ trai đối chọi gái dòng ở bình thường một phòng, để cho tất cả những người khác đã biết thông thường quy cũng biến thành tổn sợ thanh danh của nàng, vào khoảng thời hạn ngắn Tống Gia Thành không ngoài tiến thoái lưỡng nan.

Đỗ Khanh chần chờ Tống Gia Thành đang phiền não mẫu gì, thấy hắn chau mày, còn tưởng rằng thuốc vượt đắng, lập tức chạng tay sờ sờ trong cha lô, tìm kiếm được hai viên kẹo sữa.

Đôi lúc Đỗ Khanh bị tuột ngày tiết áp, thông thường có thói quen để một ít kẹo trong bố lô, ở bệnh viện nếu có cuộc phẫu thuật, cô cũng uống trước một thanh con đường glucose trước lúc vào phòng giải phẫu.

Đỗ Khanh lột vứt giấy gói kẹo, giơ kẹo sữa tới mặt miệng Tống Gia Thành.

Tống Gia Thành đã nghĩ ngợi, đột nhiên cảm thấy khóe miệng bị thứ nào đấy chạm vào một trong những chút, lập tức cúi đầu nhìn.

Thấy hắn nhìn chăm chăm vào cái kẹo trong tay, Đỗ Khanh lại phải phân tích và lý giải nói: “Là kẹo, anh mới uống thuốc, hạn chế ăn kẹo để trong miệng thoải mái và dễ chịu hơn chút.”

Q8ah
IHRo4bu
DIG3hu4d0IG3hu49p
IGPhu5lu
Zy
B0a
MOqb
SB0w6Jt
IHRy4bqhbmcga2j
Dt
G5n
IHThu5F0IG7Dqm4g
QW4g
SOG6o
SBxd
Xnhur90IMSR4bu
Lbmgga
MO0b
SBu
YXkga2j
Dt
G5n
IMSR4bq/bi
Bjw7Ru
Zy
B0e
SBsw6Bt
IHZp4bu
HYywg
Y8O0IGPFq
W5n
IGtow7Ru
Zy
Bjw7Mgw70gx
JHhu4tua
CBn4bu
Na
SDEk
Wnhu4du
IGLDo
W8g
Y2hv
IGFua
C48Yn
I+PGJy
Pg==
Q2h1IEjhuq
Fv
IG7Ds2kgbmjhu69u
Zy
Bs4buda
SBra
Gn
Dqn
Uga2j
Dr
WNo
IMSRw7Mge
G9u
Zy
B0a
MOs
IHbhu5lp
IHThuq90IG3Do
Xks
IG5ow6xu
IHbhu4Eg
QW4g
SOG6o
SBuw7Np
IHRo4bqnb
To8Yn
I+PGJy
Pg==
4o
Cc
Q8Oybi
Bu4buv
YSwg
Y8Wpbmcgx
JHhu6tu
Zy
Btb25n
IHTDt
Gkgc+G6v
SBkw7lu
Zy
Bi
YW8s
IGLhu59p
IHb
Dr
CB0w7Rp
IGtow7Ru
Zy
B0a
MOt
Y2gu4o
Cd
PGJy
Pjxicj4=
Q2h1IEjhuq
Fv
IG7huq9t
IGNo4bq3d
CBj4bqjb
SBjw7Qs
IMOpc
CBjw7Qgbmj
Dr
G4gd
Gjhuq9u
Zy
B2w6Bv
IG3huq90IG3Dr
G5o
LCBi
YW4gx
JHhuqd1IEFu
IEjhuq
Egbmf
Gs
OG7o25n
IG5nw7lu
Zy
Bra
MO0bmcgc
XVlbiwgbmj
Gs
G5n
IMSRxr
Dhu6Nj
IG3hu5l0IGz
Dum
Mgd
Gj
Dr
CBra
MO0bmcgbu
G7gy
Bu
YW5n
IGf
Dr
CBtw6Agd
HLhu6tu
Zy
Bt4bqvd
CBs4bqha
SBhbmgu
PGJy
Pjxicj4=
Q2h1IEjhuq
Fv
IG7Ds2kg
YW5o
IHRh
IGPDsy
Bu
Z8aw4buda
SBtw6xua
CB5w6p1LCBuw7Np
IGPDt
CBi4bqpbi
B24bqte
SBj4bub
IHNhby
B24bqrbi
Bsw6Bt
IHRo4bq/IHbhu5tp
IGPDt
D8g
QW5o
IG114bu
Rbi
Bkw7lu
Zy
Bjw6Fja
CB0a
OG7q
WMgbs
Oge
SDEke
G7gy
B0cu
G7q25n
IHBo4bqhd
CBjw7Qgc2Fv
Py
BDw7Mgc
XXDo
SB0w6Bu
IG5o4bqrbi
B24buba
SBjw7Qga2j
Dt
G5n
Pzxicj48Yn
I+
Vu
G7q
XQg
Yu
G6o24ga
OG7o3Agx
JHhu5Nu
Zy
B2w6Bv
IG5nxr
Dhu51p
IGFua
Cwgx
JHhu6lu
Zy
Bi4bqtd
CBk4bqte
Swg
ZG8g
Y8O0IOG7ny
B0cs
Oqbi
Bnacaw4budbmcg
Y8Oybi
Bhbmgg4buf
IGTGs
OG7m2kgx
JHhuq
V0LCBja
Gnhu4F1IGNhby
Bjw7Mgc+G7s
SBja
MOqbmggb
OG7h2No
IMSRw7Rp
IGNow7p0Li
BHae
G7n
SDEkc
Oie
SB0cm9u
Zy
B0w6xua
CBj4bqjbmggbs
Oge
Swg
YWkgbmj
Dr
G4gds
Ogby
Bz4bq9IG5na
MSp
IGPDt
CDEk
WFu
Zy
Bja
Gnhur9t
IGzhu6Np
IHRo4bq/Li
BBbmggc+G6v
SBz4buj
IG3Do
CByw7p0IGx1a
S48Yn
I+PGJy
Pg==
UXXhuq
Nu
IGdp
YSBMw70gbmj
Dr
G4g
Y8O0IGPhu5Egd
OG7jy
By
YSB2d
Wkgdu
G6uy
Bua
Maw
IHRo4bq/IHRow6wgb
Gnhu4Fu
IHRo4buf
IGTDo
Gks
IGPDt
CBiw6kgbmfhu5Fj
IG7Do
Hkgb
MO6Yy
Buw6Bv
IGPFq
W5n
IGtoae
G6v24g
Y2hv
IGLDo
CBsby
Bs4bqvbmcu
PGJy
Pjxicj4=
S2j
Dt
G5n
IGNow7p0IGRv
IGThu7Es
IEFu
IEjhuq
Eg
Y+G6p20gb
OG6p
Xkgdmn
Dqm4gd
Gh14bu
RYy
By4bu
Ta
SB24buba
SB0YXkgb
OG6p
Xkgb
Hkgbsaw4bub
Yy
B0cs
Oqbi
Biw6Bu
IG3Do
CBja
G8gds
Ogby
Btae
G7h25n
IHXhu5Fu
Zy
Bt4bu
Zd
CBoxq
Fp
Li
BOa
MOsbi
Bjw7Qgbmj
Gs
CB0a
OG6vy
Bxde
G6o24g
Z2lh
IEz
Dv
SBs4bqha
SBjw6Bu
Zy
DEk
WF1IGz
Dsm5n
IGj
Go
W4s
IGLDo
CBsw6Agbmf
Gs
OG7n
Wkgd
OG7q25n
IHRy4bqja
Swgbs
Oqbi
Biw6Ag
Ymnhur90IHRode
G7k
WMgbs
Oge
SBu4bq/d
SB14bu
Rbmcgbmhp4bu
Bd
SBz4bq9IGPDsy
Bo4bqha
SBja
G8gc
Gjhu6Ugbu
G7ry
Bua
Maw
IHRo4bq/IG7Do
G8u
PGJy
Pjxicj4=
x
JDhur9u
IHBow7Ju
Zy
Bj4bun
YSBjw7Qs
IGFua
CDEke
G7q
W5n
IGzhuq
Fp
LCBra
MO0bmcg
Z8O1IGPhu61h
IG3Do
CB04bux
IHRp4bu
Hbi
B24bq3bi
B0YXkgbu
G6s
W0g
Y+G7r
WEgbc
Og
IMSRa
SB2w6Bv
Ljxicj48Yn
I+
QW4g
SOG6o
SBu4bqxb
SB0cs
Oqbi
Bnacaw4budbmcs
IHRow6Ju
IHRo4bu
DIMSRYXUgx
JHhu5tu
IGto4bq9IGPhu7Fh
IHF14bqte
Swgbe
G6r3Qgbmhlby
Bs4bqha
SB2w6wg
Y2j
Gs
GEgd
Gj
Dr
WNo
IG5na
Gkgx
JHGs
OG7o2Mgdu
G7m2kgw6Fua
CBzw6Fu
Zy
Biw6pu
IG5nb8Oga
S4g
U2F1IG3hu5l0IGz
Dum
Mg
Y+G7k
SBn4bqvbmcgd
Gj
Dr
CBjw7Qg
Y8Wpbmcgx
JHDoy
B04bu
Jbmgga
G/Do
G4gd
G/Do
G4u
PGJy
Pjxicj4=
Ik
Fua
CBtde
G7k
W4gb
MOgb
SB0a
MOs
IMSRa
SBrae
G6v20g
Z8Oha
SBtw6Agb
MOgb
Swgd
MO0a
SBra
MO0bmcgc
Gjhuq
Np
IGPDt
G5n
IGPhu6Ugx
JHhu4Mg
YW5o
IHRo4bu
PYSBtw6Nu
IGLhuq
Nu
IHRow6Ju
Li
I8Yn
I+PGJy
Pg==
VGhp4bq/d
SBna
WEgw6Ah
IEPhuq11IGPDsy
B0a
OG7gy
Buw6Bv
IMSR4bu
Ra
SB44but
IHThu5F0IHbhu5tp
IHRoae
G6v3Ugc
Gh1IG5ow6Ju
IG3hu5l0IGNow7p0IGPDsy
DEkcaw4buj
Yy
Bra
MO0bmc/IEtow7Ru
Zy
B5w6p1IGPDt
CDhuq
V5IGPFq
W5n
IHhpbi
DEke
G7q25n
IHThu5Vu
IHRoxr
DGo
W5n
IGPhuq
Mgd
Gjhu4Mge
MOh
Yy
Bs4bqrbi
B0w6Jt
IGjhu5Nu
IGPhu6dh
IGPDt
CDhuq
V5IG7hu69h
Ljxicj48Yn
I+
Q2h1IEjhuq
Fv
IGto4bq9IGPGs
OG7n
Wkgcu
G7k2kg
Yn
XDt
G5n
IHRhe
SBy
YSwge
G9he
SBu
Z8aw4buda
SDEk
Wkgcm
Ega2jhu49p
IHBow7Ju
Zywgd
HLGs
OG7m2Mga2hp
IHLhu51p
IMSRa
Swg
YW5o
IGPDsm4g
ZOG7q25n
IGzhuq
Fp
IGThurdu
IGTDsi
Bjw7Qgbe
G7m
XQg
Y8Oid
S48Yn
I+PGJy
Pg==
QW4g
SOG6o
SB04bup
Yy
DEk
Wn
Dqm4gb
MOqbiwge
OG6r24gd
GF5IMOhby
Bsw6pu
LCBo
YWkgd
GF5IGNo4bu
Rbmcg
ZW8s
IG5n4bqpbmcg
Y2Fv
IMSR4bqnd
S48Yn
I+PGJy
Pg==
*

*

*

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *